Mark was walking home from school one day when he noticed the boy ahead of him had tripped and dropped all of the books he was carrying, along with two sweaters, a baseball bat, a glove and a small tape recorder. Một ngày kia khi Mark đi bộ từ trường học về nhà anh nhận thấy cậu bé đi trước anh bị vấp và làm rơi tất cả các quyển sách cậu mang theo, cùng với hai cái áo len, cây đánh bóng chày, găng tay và một máy thâu âm nhỏ....
If the only prayer you said in your whole life was, “thank you,” that would suffice.” Nếu trong suốt cuộc đời bạn, điều duy nhất mà bạn cầu nguyện là, "Cảm Ơn," thì lời cầu nguyện nầy cũng là đầy đủ rồi." ~ Meister Eckhart....
It was Spring. At long last there was no hint of snow on the ground. It was even warm, sort of. Birds and bugs had, at last, returned to Milwaukee. And so, in the great flush of Spring madness, Jan and I decided it was time to barbecue. As I walked out into the back yard and toward the garage to haul out the old Weber, I glanced across the greening grass at my concrete Ho-tei. And, I thought I saw a crack, a really big crack running right through him. Mùa Xuân đã về. Cuối cùng thì chúng tôi không còn trông thấy dấu vết tuyết rơi trên mặt đất nữa. Thậm chí, thời tiết còn có vẻ ấm áp hơn trước. Những con chim và các giống côn trùng, cuối cùng, chúng đã trở lại tỉnh Milwaukee. Và trong dòng chảy quá mạnh mẽ như thế của mùa xuân, Jan và tôi quyết định đây là thời điểm để nướng thịt. Khi tôi bước đi ra sân phía sau nhà, và khi tôi đi về phía nhà-để-xe để kéo cái lò nướng thịt hiệu Weber cũ, tôi liếc mắt qua đám cỏ xanh, rồi tôi nhìn vào pho tượng của thiền sư Bố Đại bằng xi măng của tôi. Và, tôi nghĩ tôi đã nhìn thấy một vết nứt, một vết nứt lớn chạy dọc theo pho tượng....
My father had just died. His drinking had finally come to an end. He had been an alcoholic for over 20 years but I don’t think I ever realized just how serious it was while he was alive. I always believed that he would one day stop drinking and everything would return to "normal" again. Now it was time for that delusion to die as well. Bố tôi vừa mới mất. Cuối cùng, rồi chứng nghiện rượu của bố cũng phải đi đến hồi kết thúc. Bố là người đã nghiện rượu hơn 20 năm, nhưng tôi không nghĩ rằng, tôi đã hiểu được điều nầy nghiêm trọng như thế nào, khi bố còn sống. Tôi luôn tin rằng, một ngày nào đó bố sẽ ngừng uống rượu, rồi mọi chuyện sẽ trở lại "bình thường", giống như cũ. Giờ đây, đã đến lúc cái ảo tưởng đó, cùng theo bố xuống mồ....