One day a hog farmer came to see me. He was complaining about business. "Oh man, this year it's really too much! The price of feed is up. The price of pork is down. I'm losing my shirt!'" - Một ngày nọ có người nuôi heo đến gặp tôi và than vãn về mọi thứ. “Thưa thầy, năm nay tệ quá. Giá cám heo tăng cao mà giá thịt heo lại xuống thấp. Con bị lỗ mất tiền. Con lại bị mất cái áo...”...
Wabi-sabi is the beauty of imperfections, impermanence and unfinished "(Leonard Koren). As the Japanese culture itself is always different and mysterious, Wabi-sabi, the most important philosophy of the land of the Sun rising like Feng-shui to the Chinese has always been one of the most fascinating challenges of art. Wabi-sabi là vẻ đẹp của những điều không hoàn hảo, vô thường và dở dang" (Leonard Koren). Như bản thân nền văn hóa Nhật Bản vốn luôn khác biêt và huyền bí, wabi sabi, một triết lý quan trọng bậc nhất của đất nước mặt trời mọc hệt như phong thủy đối với người Trung Hoa, đã luôn là một trong những thách thức cuốn hút bậc nhất của nghệ thuật....
My mother is 83 and has had dementia for about five years. When I saw her four years ago, the door of her apartment was open and she had just gone wandering off. The onset was so rapid that she quickly got to the point where she cannot remember anyone. Mẹ tôi năm nay 83 tuổi, mẹ đã bị bệnh mất trí nhớ (dementia) trong vòng năm năm nay. Bốn năm trước đây, khi tôi gặp mẹ, cánh cửa của căn chung cư mẹ tôi ở đã mở toang, và mẹ tôi đã đi lang thang ra ngoài đường. Bệnh mất trí nhớ của mẹ tôi phát ra rất nhanh, nhanh đến nỗi mẹ đã không còn nhớ đến ai cả....
Every year in the late autumn, the leaves fall off the road a lot and the sky clouds on silver lining, my heart tingles with the bewildered memories of the back-to-school session. Hằng năm cứ vào cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nức những kỷ niệm hoang mang của buổi tựu trường....
Some people come into our lives and quickly go. Some stay for a while, leave footprints on our hearts, and we are never, ever the same. Trong cuộc đời chúng ta, biết bao người đến, rồi vội vã ra đi. Nhưng có những người chỉ dừng lại trong chốc lát, mà để lại biết bao dấu chân, làm quả tim ta sẽ không bao giờ, giống như cũ....
Then I discovered that somewhere inside that wonderful device lived an amazing person - her name was “Information Please,” and there was nothing that she did not know. My mother could ask her for anybody’s number; when our clock ran down, Information Please immediately supplied the correct time. Tôi biết rằng trong chiếc điện thoại tuyệt vời nầy, có một người kỳ diệu tên là "Làm ơn, Thông tin", và không có gì là bà ấy không biết. Mẹ tôi có thể hỏi bà ấy cho biết, bất cứ số điện thoại của ai; và khi cái đồng hồ nhà tôi bị hỏng, "Làm ơn, Thông tin" lập tức cho chúng tôi biết thời giờ chính xác....
When Bankei was preaching at Ryumon temple, a Shinshu priest, who believed in salvation through the repetition of the name of the Buddha of Love, was jealous of his large audience and wanted to debate with him. Khi thiền sư Bankei đang giáo hóa ở chùa Ryumon, có một vị tăng thuộc phái Shinshu [94] vốn tin vào sự giải thoát nhờ được tiếp dẫn qua việc niệm danh hiệu đức Phật A-di-đà, vì sinh lòng ganh ghét với số thính chúng quá đông của ngài nên muốn tìm đến để tranh biện...
A woman of Nagasaki named Kame was one of the few makers of incense burners in Japan. Such a burner is a work of art to be used only in a tearoom or before a family shrine. Bà Kame ở Nagasaki là một trong số rất ít người sáng tạo lư hương ở Nhật. Mỗi một lư hương do họ làm ra đều là một tác phẩm nghệ thuật chỉ được dùng trong trà thất hay trước bàn thờ trong gia đình....
A rich man asked Sengai to write something for the continued prosperity of his family so that it might be treasured from generation to generation. Một người giàu có đến nhờ thiền sư Sengai viết cho một câu về sự thịnh vượng dài lâu của gia đình để làm vật gia bảo truyền lại qua nhiều đời sau....
Zengetsu, a Chinese master of the Tang dynasty, wrote the following advice for his pupils: Thiền sư Thiền Nguyệt, sống vào đời Đường, đã viết ra những lời khuyên sau đây cho các đệ tử của ngài:...
Hogen, a Chinese Zen teacher, lived alone in a small temple in the country. One day four traveling monks appeared and asked if they might make a fire in his yard to warm themselves. Thiền sư Pháp Nhãn (Trung Hoa) sống trong một ngôi chùa nhỏ miền quê. Một hôm có 4 vị tăng du phương ghé chùa và xin đốt lửa trước sân để sưởi ấm....
“Then,” concluded Bankei, “it must not be your own true nature. If it were, you could show it to me at any time. When you were born you did not have it, and your parents did not give it to you. Think that over.” Thiền sư Bankei kết luận: “Thế thì nó chắc chắn không phải là bản chất thực sự của con. Nếu là bản chất của con thì con sẽ có thể cho ta xem bất cứ lúc nào. Khi con sinh ra không có nó, và cha mẹ cũng chẳng trao nó cho con. Hãy nghĩ kỹ về điều đó.”...
Ryokan had to travel a long way to visit his nephew, whom he had not seen for many years. The nephew seemed pleased to meet his uncle again and invited him to remain overnight. Ngài Ryokan vượt qua một đoạn đường xa để đến thăm đứa cháu. Đã nhiều năm rồi hai người không gặp nhau. Người cháu tỏ ra vui mừng được gặp lại chú và mời ngài nghỉ lại qua đêm....
Zen pupils take a vow that even if they are killed by their teacher, they intend to learn Zen. Usually, they cut a finger and seal their resolution with blood. In time the vow has become a mere formality, and for this reason the pupil who died by the hand of Ekido was made to appear a martyr. Các thiền sinh phát nguyện rằng dù có bị giết chết dưới tay thầy họ cũng vẫn quyết lòng học thiền. Thường thì họ cắt vào ngón tay để lấy máu làm chứng cho lời thề nguyện của mình. Lâu dần, sự thề nguyện như thế chỉ còn là hình thức suông mà thôi. Vì thế, việc một người đệ tử chết dưới tay thiền sư Ekido có thể xem như trường hợp tử vì đạo....